0   0   243  

Yêu thích và chia sẽ nội dung này với bạn bè

Mô tả

BIẾT ĐỂ SỐNG

“Khôn cũng chết, dại cũng chết, biết thì sống...!”

Có một câu chuyện ngụ ngôn rất thú vị như sau:

“Ngày kia có một chú khỉ nhỏ quyết định đi chơi lang thang trong rừng. Chú khỉ không biết đi đâu nhưng đã khởi hành từ sáng sớm. Chú nhảy từ cành cây này qua cành cây khác cho đến khi thấy mệt. Rồi chú gặp chàng bò tót. Chàng bò tót hỏi, “Cậu trẻ đi đâu đó?” Chú khỉ trả lời rằng chú không biết đi đâu nhưng bây giờ đã mệt rồi. Chàng bò tót nói, “Vậy leo lên lưng tôi để tôi chở chú đi.” Chú khỉ con leo lên lưng bò tót và chúng đi với nhau cách chậm rãi.

Một lúc sau có con chim đại bàng mẹ rất lớn bay theo. Chim đại bàng mẹ hỏi: “Chú khỉ con, chú đang đi đâu đó?” Chú khỉ trả lời: “Cháu không biết nhưng chắc chắn cháu đang đi chậm lắm.” Chim đại bàng nói: “Vậy hãy để ta ôm chú lên và bay nhanh hơn nhé.” Chú khỉ trẻ nói: “Thế thì thích quá!”

Thế là chim đại bàng mẹ cắp chú khỉ trong đôi chân mạnh mẽ của nó và bay thật nhanh về tổ. Bầy chim con trong tổ mừng rỡ khi thấy chú khỉ, chúng túm lại xé xác chú khỉ làm bữa ăn tối.”

Hẳn khi đọc xong câu chuyện trên, bạn đã rút ra một bài học quan trọng: “Nếu bạn không biết bạn đang đi đâu thì chắc chắn bạn sẽ đi đến một nơi mà bạn không muốn đến.”

-----------------------------------------------------

 Một con hổ bắt thấy con thỏ, con bò, và con khỉ. Nó muốn ăn thịt mấy con này bèn nghĩ ra 1 cách:

Nó hỏi con thỏ: “Miệng tao thơm hay hôi?”.
Thỏ nhanh nhẩu trả lời: “Thơm!”.
Con hổ liền nói: “Mày nói xạo. Miệng tao toàn ăn thịt sao thơm được.” Thế là nó ăn thịt con thỏ vì thỏ nói xạo.

Nó hỏi tiếp con bò cũng với câu hỏi đó.
Bò trả lời thiệt tình: “Hôi rình”
Hổ liền tức giận: “Mày dám chê miệng tao hôi hả?” Rồi ăn thịt luôn con bò luôn.

Sau đó cũng với câu hỏi tương tự cho con khỉ.
Và khỉ trả lời: “Hôm nay tôi nghẹt mũi nên không ngửi được.” Thế là con hổ chả có lý do gì ăn thịt con khỉ cả.

Một bài học rút ra: Sống trên đời này, láu cá quá cũng chết (thỏ). Thật thà quá cũng chết (bò). Chỉ có ai hiểu biết mới sống (khỉ). Đó là quan điểm của ông bà ta.

 --------------------------------------------------------------------

"NHỮNG ĐIỀU (NGAY CẢ) HARVARD CŨNG KHÔNG DẠY BẠN"
TTN

Trong vụ cướp nhà băng được cho là ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!"

Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.

> Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn"

-

Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"

> Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

-

Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"

> Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở"

-

Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"

> Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi"

-

Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"

> Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"

-

Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!"

> Điều này giải thích tại sao: "Kiến thức thì giá trị như vàng"